Thứ Tư, 17 tháng 6, 2009

Việt Nam trên báo Mỹ: In Vietnam, teenage daughters sold into sex slavery

Việt Nam trên báo Mỹ: In Vietnam, teenage daughters sold into sex slavery (SJ Mercury News 4-6-09)

Updated: 06/07/2009 05:27:31 PM PDT

--(Thanh Khiêm dịch)



Rạch Giá, Việt Nam- Sự đề nghị đến với những gia đình đang ở bên bờ tuyệt vọng, sống và làm việc quần quật cả ngày trên những đống rác mà mùi tanh hôi của nó thấm sâu trong quần áo của họ.

Vào một ngày đầu Tháng 12, cận Tết, một người đàn bà có vẻ hiền mẫu đi cùng một người đàn ông trông rất tử tế đã đến xóm nghèo này. Nơi đây, những người nghèo nhất trong những người nghèo đang mong mỏi kiếm chút tiền để đón một cái Tết đạm bạc. Hai người khách bảo rằng họ đang tìm những cô gái có bề ngoài hấp dẫn để làm việc tại một quán cà phê tại thành phố Hồ Chí Minh, và họ sẵn sàng trả trước cho mỗi gia đình một số tiền là 60 mỹ kim – một gia tài nhỏ cho những người dù ráng hết sức cũng chỉ moi ra được chưa tới vài đô la một ngày.

Mắc dầu hai người cha phản đối, ý kiến của họ chẳng hề được quan tâm bởi vợ và con gái, vốn là những người sẵn sàng chấp nhận mọi rủi ro để tìm cách giúp đỡ gia đình đang trong tình cảnh khó khăn. Sau khi khám các cô gái như lựa gia súc, người đàn ông chọn năm cô gái dưới hai mươi đẹp nhất, và chọn thêm hai cô khác ở xóm bên cạnh. Các cô gái vị thành niên này nhanh chóng thu xếp vài món đồ tùy thân rồi lên đường.

Em Trương Thị Nhi Linh, 17 tuổi
Nguồn: San Jose Mercury News
Trương Thị Nhi Linh, 17 tuổi, là một trong các cô bé được chọn. Em bảo rằng đó là cơ hội tốt nhất để giúp gia đình – một cơ hội kiếm tiền đáng kể so với số tiền em kiếm được nhờ bươi móc trong đống rác từ 4 giờ chiều cho đến 4 giờ sáng, lần mò trong vũng bùn rác đến đầu gối trong những đêm mưa, xung quanh là giòi bọ và những những người khác để tìm những mãnh vụn phế thải.

Em đã trấn an cha mẹ, những người không muốn em ra đi. “Không sao đâu. Con chỉ đi làm thôi.” Cô bé bảo đã nói với cha mẹ mình như thế và thêm: “Em muốn giúp đỡ gia đình.”

Vài giờ sau đó, một trong số cha mẹ của các cô gái nhận được cú phôn hoảng hốt từ con mình, cho hay chúng không được đưa lên thành phố Hồ Chí Minh mà đi Campuchia, nơi mà các cô gái sẽ bị buộc phải bán dâm.

Trẻ người non dạ

Đó là nỗi bất hạnh đã đổ lên đầu nhiều cô gái trẻ vừa đẹp vừa nghèo ở Đông Nam Á. Cũng như các bậc cha mẹ, các em thường thất học và thiếu hiểu biết về những nguy hiểm của đường dây buôn bán tình dục quốc tế và cách thức kẻ lạ mặt mê hoặc hay quyến rũ các cô gái ngây thơ sa vào con đường bán mình cho các kẻ mua dâm ngoại quốc. Sự trinh trắng của các em là điều được ham chuộng: Một số đàn ông Á châu sẵn sàng trả đến 600 mỹ kim để phá trinh một cô gái vì những kẻ này tin rằng điều đó sẽ làm họ hồi xuân, gặp may mắn và ngay cả chữa được bịnh AIDS.

Nhà "chủ" ở Rạch Giá
Nguồn: OntheNet
Việt Nam, vốn là xứ sở của rất nhiều cô gái trẻ đẹp đang sống trong tình trạng tuyệt vọng, là thỏi nam châm thu hút bọn buôn người. Nhiều kẻ đã trả tiền cho các gia đình để họ cho con gái lấy chồng Đại Hàn, Đài Loan, và Trung Quốc; một số khác trực tiếp nằm trong đường dây buôn người. Các bậc cha mẹ thường bỏ qua những nguy hiểm xảy đến với con gái họ để mưu cầu một cuộc sống tốt hơn.

“Các gia đình này nghèo quá”, theo lời bà Phan Thị Quách, chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ thị xã Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang, vốn là hội tổ chức các chiến dịch giáo dục chống nạn buôn người. “Họ chỉ nghĩ đến việc tìm ra tiền và làm thế nào để có việc làm.”

Trong trường hợp của các cô bé tại Rạch Giá, công an đã có một cuộc bố ráp giải thoát các em vào phút cuối ở biên giới Campuchia sau khi được báo bởi một người dân địa phương, và một cách muộn màng, từ ít nhất một phụ huynh lo lắng cho con mình. Hầu hết sự kiện xảy ra không được loan tải trong các bản tin địa phương, bị đánh giá thấp mối đe dọa thực sự hàng ngày đến với những người thuộc thành phần cùng khổ.

Nhà từ đường của "đầy tớ" Nguyễn Tấn Dũng, cũng ở Rạch Giá
Nguồn: Trần Minh Khánh blog


“Đó là sự toàn cầu hóa trong hình thức tồi tệ nhất của nó” theo lời bà Vương Diệp, chủ tịch của Pacific Links Foundation, một tổ chức bất vụ lợi của người Mỹ gốc Việt tại Milpitas, California. Tổ chức này giúp phòng ngừa nạn buôn người bằng cách tạo cơ hội hướng dẫn, giáo dục cho các cô gái Việt có thể bị nguy hiểm và cho các cô vừa thoát khỏi cảnh buôn bán tình dục.

“Nếu bạn không biết đọc những thông cáo hoặc không có tiền để mua báo hằng ngày và bạn hiếm khi có đủ ăn, làm thế nào bạn có thể hiểu được những mối nguy hiểm này?” bà Vương nói, “Thật dễ dàng nhìn vấn đề ở phía khác. Tôi đã gặp nhiều cô gái trẻ và họ bảo rằng, ‘Em biết đó là điều nguy hiểm, nhưng em buộc phải liều bởi vì chúng em quá nghèo.’ Tôi đã bảo các em: “Các em có nghĩ rằng các em có sức để ngủ với 15 người đàn ông một ngày? Họ hầu hết là nhũng kẻ ghê tởm và kỳ quặc.” Các em đã ngây thơ hỏi lại, “Cô đang nói chuyện gì em không hiểu?”

Chống trả

Trên thế giới có khoảng 600,000 phụ nữ trẻ bị buôn bán mỗi năm, theo ước tính của Bô Ngoại giao Mỹ. Tại Việt Nam, chính quyền mới đây đã báo cáo rằng năm ngoái có 6,684 nạn nhân của nạn buôn người, trong số đó 2,578 người đã trở về nhà. Họ cũng cho biết rằng có 21,038 người bị báo cáo là mất tích, mà có thể đã bị bán vào các động mãi dâm. Tuy vậy, các chuyên gia nghi ngờ về độ chính xác của các thống kê của chính quyền Việt Nam và lo ngại rằng con số sẽ cao hơn.

Các cơ quan hữu trách Việt Nam trong những năm vừa qua đã nỗ lực ngăn chận nạn buôn bán tình dục. Ví dụ, công an tại tỉnh nhà của 7 cô bé đã có người hy sinh để ngăn chận bọn buôn người. Tuy vậy, trên bình diện tổng quát, các chuyên gia cho rằng cả chính quyền trung ương lẫn địa phương đều không có phương cách để giải quyết vấn đề một cách thích đáng.

Năm 2004, chương trình “Dateline” của đài truyền hình NBC đã có một phóng sự về nạn buôn bán tình dục tại Campuchia. Trước sự bàng hoàng của cộng đồng người Mỹ gốc Việt, các cô gái bán dâm còn rất trẻ đã nói tiếng Việt. Từ phóng sự truyền hình này, một số ngừời Việt cư ngụ tại vùng Vịnh (San Francisco) và nhiều nơi khác bắt đầu thành lập các chương trình nhằm giúp ngăn ngừa tình trạng khai thác tình dục đó, ông Benjamin Lee, chủ tịch của Tổ chức Trợ giúp Trẻ em Không có Cha Mẹ có trụ sở tại San Jose, California (San Jose-based Aid to Children Without Parents), cho biết.

Họ thành lập tổ chức này nhằm tạo cơ hội và hy vọng cho những người cùng khổ và giúp đỡ cho các em vừa thoát khỏi các nhà chứa.

Tuy vậy, họ phải đối diện với một nền văn hóa mà khiến cho công việc trợ giúp của họ gặp khó khăn; trong vài trường hợp, cha mẹ các cô gái bằng lòng bán con gái mình cho bọn buôn người với giá hàng ngàn mỹ kim. “Theo cách suy nghĩ Á đông, con cái phải vâng lời cha mẹ. ‘Tôi phải hy sinh thân mình cho gia đình”, theo lời ông Nguyễn Kim Thiện, giám đốc của dự án “Mái ấm Hoa Hồng Nhỏ” tại thành phố Hồ Chí Minh, một dự án dành cho các bé gái bị xâm phạm tình dục.

Chế độ nô lệ tân thời này bắt rễ từ những vùng bị cô lập bởi sự nghèo khó và gần với các khu mại dâm phát triển rầm rộ ở Campuchia, chẳng hạn như vùng đồng bằng sông Cửu Long. Một ví dụ là vùng ngoại ô của thị trấn cảng xô bồ Rạch Giá, nơi mà đa số là người gốc Khmer.

Thiếu thốn hằng ngày

Mặc dầu chính quyền Việt Nam khoác lác rằng có đến 90% dân chúng biết đọc viết, nhiều người trong cộng đồng này chỉ biết chút ít hoặc hoàn toàn mù chữ. Họ quần quật cả ngày lẫn đêm để nhặt từ các đống rác các vật có thể tái chế được, như bọc nylon hay kim loại. Những đứa trẻ chân đất, quần áo rách rưới, chơi đùa trên những đống rác tanh tưởi.

Đây cảnh mất vệ sinh của dân nghèo móc bọc
"Cuộc sống quá vất vả đối với họ"
Nguồn: San Jose Mercury News
“Đây là cộng đồng mà chúng tôi đã phải chỉ họ cách dùng xà bông, nhà tắm- những điều hết sức sơ đẳng.” Theo lời bà Caroline Nguyen Ticarro-Parker, đồng sáng lập và là giám đốc hành chánh của Catalyst Foundation, một tổ chức có trụ sở tại Mỹ. Tổ chức này đã mở một trường học trong vùng và đang làm việc với “Habitat for Humanity” để xây nhà cho người dân trong vùng này.

“Cuộc sống qua ngày của họ chỉ là ‘Hôm nay tôi phải làm gì để có cái ăn? Hôm nay ai sẽ trông coi con của tôi?’” bà ta nói, “Cuộc sống thật là quá vất vả cho họ. Họ không thể nghĩ đến ngày mai”

Họ sống trong những túp lều tranh dựng kế bên hay ngay trên các đống rác đầy ruồi muỗi. Sáng hôm rồi, chị Kim Thị Màu, 23 tuổi, ngồi lựa các bao nylon dơ bẩn. Năm qua, Lâm, đứa con 4 tuổi của chị chết đuối vì té vào con rạch ngập nước trong khi vợ chồng chị làm việc kế bên. Chị còn hai đứa con khác, một đứa 20 tháng và đứa kia mới 4 tháng.

“Tôi mong có một ngôi trường cho các con tôi đi học – một nơi không dơ dáy như nơi đây,” chi Kim nói. Cả chị và người chồng 28 tuổi đều mù chữ.
Và đây vườn rau sạch nhà ông "đầy tớ" Lê Khả Phiêu
Nguồn: Blog vanganh


Bởi những khó khăn như vậy, thật là khó có thể cưỡng lại lời hứa hẹn về các việc làm với thù lao khá của những kẻ lạ mặt vào trong làng. Nhiều gia đình trong số họ sống lây lất chỉ với 1 hay 2 mỹ kim một ngày. Trong trường hợp của 7 cô bé nói trên, bọn buôn người nói rằng chúng có thể trả cho mỗi em 120 mỹ kim một tháng khi làm việc trong quán cà phê tại thành phố.

Tuyển lựa tại nhà

Vào buổi sáng Tháng 12 đó, một gia đình ở thôn Vĩnh Quang, Rạch Giá đã vô tình loan báo về việc tuyển dụng nhân công. Hơn một tá các cô gái cùng với gia đình đã tụ tập đến.

“Ông ta nhìn vào mặt chúng em và nói ‘Con bé này được. Con bé kia được’” Danh Thị Anh, một cô gái nhút nhát với giọng nói nhỏ nhẹ cho biết như thế. Danh Thị Anh, 20 tuổi, là một trong các cô gái được chọn, khi đó em 19.

Việc tuyển lựa bắt đầu từ 11 giờ sáng. Đến 1 giờ chiều, các cô bé vị thành niên đã lên đường. Chẳng bao lâu sau đó, một nhân viên của Catalyst, người mà đã cố gắng khuyên các em đừng đi, bảo một người dân trong vùng gọi báo cho công an.

Hầu hết các cô gái trẻ này chưa từng đi xa nhà một mình. Vài giờ sau đó, một em đã phát giác ra là các em không trên đường đến thành phố Hồ Chí Minh, em Trương Nhi Linh và hai em khác nhớ lại.

Nhờ một cô bé có cell phone, các em bắt đầu gọi cho gia đình biết, và cuối cùng một bà mẹ đã gọi cho công an.

Vài em bắt đầu khóc. Chúng được đưa đến thị trấn An Biên, phía nam Rạch Giá và là nơi các em sẽ được đưa ra bờ biển, xuống tàu đánh cá sang Campuchia.

“Chúng em sợ quá, chúng em không biết mình đang ở đâu” Trương Nhi Linh nói.

Nhưng công an phụ trách theo dõi bọn buôn người đã đi đúng tuyến và tìm ra được các em lúc 10 giờ đêm. NgườI đàn bà đưa các em đi bị bắt. Người đàn ông trốn thoát.

Khoảng 4 giờ sáng ngày hôm sau, các em được đưa trở lại Rạch Giá.

"Việt Nam có nhiều con gái đẹp lắm!"
Nguồn: OntheNet
“Không rõ người dân trong vùng sẽ rút được kinh nghiệm gì từ vụ thoát nạn trong đường tơ kẻ tóc này. Các đại diện của Caytalyst Foundation đã tổ chức một cuộc họp sau đó. “Chúng tôi bảo họ. Đây là những điều sẽ xảy ra. Con gái của bà con sẽ bị hãm hiếp, không chỉ bởi một người, mà bởi nhiều người,” bà Caroline NguyenTicarro-Parker cho biết. Nhưng bà ta không chắc là việc đó sẽ không tái diễn.

Đối với những ai sống trong hoàn cảnh cực kỳ khó khăn, bà Nguyễn nói, “Đó quả là một số tiền rất lớn.”

Cô bé 17 tuổI Trương Thi Nhi Linh, người sống trong cái chòi chen chúc trên mặt nước với gia đình chín người, nói rằng em đã không suy xét nhiều đến những gì có thể xảy tới cho bản thân em nếu em bị đưa đến Campuchia.

“Em không nghĩ về điều đó,” cô ta nói với giọng buồn buồn, “Nếu điều bất hạnh xảy đến, đó có lẽ là phần số của em. Đó là cuộc đời!”


© DCVOnline


Nguồn: In Vietnam, teenage daughters sold into sex slavery. San Jose Mercury News, by John Boudreau, June 7, 2009

RACH GIA CITY, Vietnam — The offer came to families on the edge of desperation, living and working around the clock on garbage dumps whose sickening stench seeps into their clothes.

A motherly woman accompanied by a kindly gentleman arrived one day in early December, shortly before the New Year's Tet celebration when the poorest of the poor hope for a little extra cash for modest festivities. The two said they were looking for attractive young women to work in a Ho Chi Minh City cafe, and they were ready to give each family a $60 advance — a small fortune for people barely scraping by on a couple of dollars a day — or less.

Though at least two fathers objected, they were overruled by their wives and daughters, who were willing to take any risk to help their struggling clans. After examining each girl like livestock, the man chose five of the prettiest teenagers, and picked two more from a neighboring area. The teens quickly packed a few belongings and left.

Seventeen-year-old Truong Thi Nhi Linh was one of those chosen. It was, she says, the best chance to help her family — a chance to make considerably more money than she earns working 4 p.m. to 4 a.m. in the dump, sloshing around on rainy nights in knee-high sludge among swarms of other workers looking for bits of junk.

She reassured her parents, who opposed her leaving. "I said, 'It's OK. I'm just going to work.' " She added, "I want to help my family."

Hours later, one of the few parents with a cell phone received a panicked call from their daughter — they were not headed north to Ho Chi Minh City but to Cambodia, where the girls would be forced into the sex trade.

Young and vulnerable

It is a misfortune that falls on many young women in Southeast Asia with the twin vulnerabilities of being pretty and poor. Like their parents, they often are illiterate and profoundly uninformed about the dangers of international sex trafficking and how strangers drug or lure unsuspecting teens into a life of satisfying the cravings of foreign men. Their innocence is prized: Some Asian men are willing to pay as much as $600 to have sex with a virgin because they believe it will restore their youth, give them good fortune or even cure them of AIDS.

Vietnam, with an abundance of beautiful young women living in desperate straits, is a magnet for human brokers — some of whom pay families to marry off their daughters to men in Korea, Taiwan and China; others are linked directly to human trafficking. Parents often ignore the dangers to their daughters in pursuit of a better life.

"The families are so poor," said Quach Thi Phan, chairwoman of the Women's Union of Rach Gia City in Kien Giang Province, which organizes anti-trafficking educational campaigns. "They just think about how to get money, how to find a job."

In the case of the Rach Gia teens, the police conducted a last-minute raid near the Cambodian border to rescue them after receiving calls from a community member and, eventually, at least one worried parent. The almost routine incident received no local news coverage, underscoring the virtual daily threat to the world's underclass.

"It's globalization in its ugliest form," said Diep Vuong, president of Pacific Links Foundation, a Milpitas nonprofit started by Vietnamese-Americans. The organization works to prevent human trafficking by providing educational opportunities to at-risk Vietnamese girls and those who escape the sex trade.

"If you don't know how to read the public announcements or have enough money for newspapers and you barely have enough to eat, how can you understand there are risks?" she said. "It's so easy to look the other way. I meet many young women who say, 'I know it's risky, but I must try because we are so poor.' I tell them, 'Do you think you'll be able to sleep with 15 guys a day?' They are mostly terrified and surprised; 'What are you talking about?' they ask."

Fighting back

More than 600,000 young women are trafficked each year around the world, according to a U.S. State Department estimate. In Vietnam, the government recently reported that last year there were 6,684 victims of trafficking, with 2,579 returned to their homes. It also said there were 21,038 people reported missing who could have been sold into prostitution. Experts, though, question the accuracy of the Vietnam government's statistics and fear the numbers are higher.

Vietnamese authorities in recent years have moved aggressively to stop sex trafficking. Police in the home province of the seven teens, for instance, have officers dedicated to cracking down on traffickers. Overall, though, neither the national nor local governments have enough resources to adequately fight the problem, experts say.

In 2004, NBC's "Dateline" news show broadcast a report about Cambodia's sex trade. To the horror of the Vietnamese-American community, the young prostitutes spoke Vietnamese. As a result of the broadcast, a number of Vietnamese in the Bay Area and elsewhere began creating programs to prevent such sexual exploitation, said Benjamin Lee, chairman of San Jose-based Aid to Children Without Parents.

They set up organizations to provide opportunities and hope for those at the bottom of the economic ladder and assistance to those who escape forced prostitution.

But they face a culture that makes their task difficult; in some cases, parents willingly sell their daughters to traffickers for thousands of dollars. "In the Eastern way of thinking, the children have to obey their parents: 'I have my body. I will do this for my family,' " said Nguyen Kim Thien, director of Ho Chi Minh City's Little Rose Warm Shelter for sexually abused girls.

This modern-day slavery takes root in regions isolated by abject poverty and close to Cambodia's thriving sex trade, such as parts of the Mekong Delta. One such place is on the outskirts of the bustling port city of Rach Gia in a majority ethnic Khmer community.

Day-to-day misery

Though Vietnam boasts a literacy rate of about 90 percent, many of the residents in this community have little or no education. They spend their days and nights picking through heaps of garbage for recyclable materials, such as plastic and metal. Children, barefoot and barely clothed, play amid the foul-smelling waste.

"This is a community in which we had to teach them how to use soap, how to use a bathroom — the basics of the basics," said Caroline Nguyen Ticarro-Parker, co-founder and executive director of the U.S.-based Catalyst Foundation, which has set up a school in the area and is working with Habitat for Humanity to construct homes for people in the community.

"Their day-to-day life is, 'How do I get food on the table today? Who is going to take care of my child today?' " she said. "Life has been so hard for them. They can't think of the future."

They live in huts with thatch roofs on or near a garbage dump swarming with flies and mosquitoes. On a recent morning, 23-year-old Kim Thi Mau sorted dirty plastic bags. Last year, her 4-year-old son Lam drowned when he fell in a ditch filled with water while she and her husband worked nearby. She has two other sons, 20 months and 4 months old.

"I hope there is a school that can take care of my children — some place not like this, dirty," said Kim who, like her 28-year-old husband, is illiterate.

So it can be difficult to resist strangers who arrive in a village promising good-paying jobs. Many of these families survive on $1 or $2 a day. In the case of the seven teens, the traffickers said they could pay each one about $120 a month working in a city cafe.

Taken from home

On that December morning, a unwitting family in Rach Gia's Vinh Quang ward sent out word about the employment offer. More than a dozen girls and their families gathered at a house.

"The man looked at our faces and said, 'This girl is OK. This one is OK,' " said Danh Thi Anh, a shy and soft-spoken 20-year-old, who was one of those picked and 19 at the time.

The selection process began at 11 a.m. By 1 p.m., the teens were on the road. Soon after they left, a Catalyst employee who tried to dissuade the teens from going told one member of the community to call the police.

Most of the young women had never been far from home by themselves. Within a few hours, one figured out they were not heading to Ho Chi Minh City, Truong and two other teens recalled.

The girls, using a cell phone one of them had, began calling home, and eventually one of their mothers called the police.

Some of the teens began to cry. They had arrived in An Bien City, south of Rach Gia, and were to travel to the coast and board a fishing boat to Cambodia.

"We were very afraid," Truong said. "We did not know where we were."

But police, who had tracked other human traffickers taking the same route, found them at 10 p.m. They arrested the woman who was escorting them. The man got away.

About 4 a.m. the next day, the teens were back in Rach Gia.

It is unclear what the community learned from the narrow escape. Catalyst Foundation representatives held community meetings afterward. "We said, 'This is what will happen: Your child will be raped, and not by one person, but by many people,' " said the organization's co-founder Nguyen. But she can't be sure it won't happen again.

For those living in brutal conditions, Nguyen said, "It is a lot of money."

Seventeen-year-old Truong, who lives in a cramped thatched home elevated over water with nine family members, said she has not given much consideration to what would have happened to her had she ended up in Cambodia.

"I don't think about that," she said passively. "If it had happened, it would have been because it was my destiny. That's the life."

HOW TO HELP

Bay Area-supported groups working to prevent human trafficking among Vietnam"s poor:
Aid to Children
Without Parents
Has provided assistance to refugee and other poor children since 1988. In recent years, the organization has been focusing on preventing young people from being drawn into the sex trade. It has funded the renovation of schools and completed a community center; created a culinary school in the central Vietnam city of Hue to give at-risk young women skills; and built schools in Cambodia for poor Vietnamese communities in that country.
U.S. address: 134 Martinvale Lane, San Jose, CA 95119. Phone: 408-225-0405; 408-225-8302. Vietnam address: 14 Nguyen Cong Tru, Hue. Web site: www.acwp.org
The Asia Foundation
Sponsors discussions between Vietnam and its neighbors, Cambodia and China, on preventing human trafficking. Also works with partners to create a number of programs to provide economic opportunities for poor women, access to credit and vocational training. Works with National Legal Aid Agency to offer victims of trafficking legal services.
U.S. address: 465 California St., 9th Floor, San Francisco, CA 94104. Phone: 415-982-4640. Vietnam address: 10-03 Prime Centre, 53 Quang Trung St., Hanoi. Phone: 84 43 9433263. Web site: asiafoundation.org
Catalyst Foundation
Provides an array of educational programs, from vocational training to a primary school, to poor residents of the South Vietnam city of Rach Gia. It also works to raise awareness about the dangers of sex traffickers. The nonprofit assists the poor in Dong Thap Province along the Cambodian border with scholarships and life-skills training.
U.S. address: 710 St. Olaf Ave., Suite 100, Northfield, MN 55057. Phone: 507-664-9558. Vietnam address: 231/10 Bui Thi Xuan St, Ward 1, Tan Binh District, Ho Chi Minh City, Vietnam. Phone: 84 83 8476293. Web site: www.catalystfoundation.org
Pacific Links Foundation
(An giang/Dong thap
Alliance for the Prevention
of Trafficking ADAPT)
It works in partnership with two other Bay Area-based nonprofits, Oakland-based East Meets West Foundation and International Children Assistance Network in San Jose. The alliance provides an array of programs "” from scholarships to vocational training to job placement to grass-roots advocacy "” along the Vietnamese-Cambodian border to prevent young women from becoming entangled in human trafficking. It operates a reintegration shelter for women who have been victims of human trafficking.
U.S. address: 534 Valley Way, Milpitas, CA 95035. Phone: 510-435-3035. Vietnam address: 163/A9 Huynh Thuc Khang, TP Long Xuyen, An Giang. Phone: 84 76 3853888. Web site: pacificlinks.org

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét